Cuộc đời bất hạnh của những cô gái có những người làm chị, làm anh, làm cha bất nhân đã đi đến đường cùng của sự đau khổ, dưới đây là những câu chuyện mà các thám tử tư đã thu thập được từ các trang báo chí mạng. Mời quý vị tham khảo
Bị chị gái chuốt thuốc mê để anh rể quan hệ tình dục
Lan bị bỏ thuốc mê. Trong cơn mê man, cô nhìn thấy rõ anh rể đang cởi áo của mình nhưng cô không thể làm chủ cũng không thể chống cự được.
Từ bi kịch không thể sinh con…
Lấy chồng đã được 4 năm nhưng Hồng vẫn không thể sinh con. Gia đình chồng Hồng giàu có tiếng trong vùng, còn Hồng thì lại là cô gái có nhan sắc không tầm thường chút nào. Vì mai mối và cũng vì một bên hám sắc, một bên hám tiền nên hai người nên duyên vợ chồng. Sống với nhau đã hai năm nhưng Hồng không có dấu hiệu gì của việc mang bầu. Hai bên gia đình lo lắng và nhất là người chồng của Hồng, anh ta tỏ ra rất sốt ruột.
Hồng đi khám ở nhiều nơi nhưng bác sĩ đều đưa ra kết quả rằng, cô đã không còn khả năng sinh sản nữa. Tức là cuộc đời này cô sẽ không bao giờ được làm mẹ. Biết chuyện Hồng buồn rầu bao ngày nhưng cố gắng không để lộ tin tức cho chồng biết. Cô chỉ nói với chồng rằng: “Cần cố gắng ăn uống bồi bổ sức khỏe thì sẽ nhanh chóng có con”. Hiện tại cô dối chồng rằng mình đang dùng một loại thuốc bổ trợ.
Vì tham tiền, không muốn mất đi gia tài kếch xù kia nên Hồng đã nhẫn nhịn sống đớn hèn suốt thời gian qua. (Ảnh minh họa)
Chồng Hồng tin tưởng vợ nên cũng tận tình chăm sóc chỉ mong sớm ngày có cậu con trai nối dõi. Thế nhưng mãi tới hai năm sau vẫn không thấy Hồng có tiến triển gì. Anh ta lôi vợ đến bệnh viện để khám thì mới tá hỏa ra rằng mình đã bị lừa mấy năm qua.
Vốn là người ham chơi lại gia trưởng nên anh ta đay nghiến Hồng hết đường nói và dọa sẽ đuổi cô về nếu cô không biết điều. Còn không hãy cứ an phận làm người vợ, tiêu tiền của anh ta nhưng phải để mặc sức cho anh ta chơi bời và kiếm con bên ngoài, khi nào anh ta muốn bỏ thì bỏ. Vì tham tiền, không muốn mất đi gia tài kếch xù kia nên Hồng đã nhẫn nhịn sống đớn hèn suốt thời gian qua.
…Đến nhốt em gái vào phòng với chồng
Lan, em gái Hồng là một cô gái hiền lành và tốt bụng. Dù không xinh đẹp được bằng chị nhưng cũng “xếp hạng Thúy Vân”. Thấy chị buồn rầu nên ngày ngày Lan đến động viên chị, an ủi để mong chị gái nhanh bình phục. Cuộc đời bao sóng gió mà những con gió ập đến lúc nào Lan cũng không hề hay biết.
Nhiều lần anh rể về gặp gỡ hai chị em chuyện trò hắn càng đâm ra bực tức. Nhưng gần đây không hiểu sao, mỗi lần Lan đến anh rể cô lại tỏ ra rất nhẹ nhàng, tình cảm, chu đáo và chăm sóc vợ nhiệt tình. Thấy ánh mắt của chồng nhìn em gái mình có điều gì đó rất khác, Hồng đã nảy ngay ra một ý định vô nhân tâm nhằm giữ của cho bản thân mình.
Hồng nịnh nọt em bằng những lời nói ngọt ngào xưa nay chưa từng có. Còn Lan lại rất cả tin vào sự khéo léo của chị ruột. Ngày ngày được anh rể cho phép nên Lan đến chơi thường xuyên hơn. Cô em gái ngây thơ không hề hay biết kế hoạch của anh rể và chính người chị gái ruột của mình.
Lan bị đánh thuốc mê. Trong cơn mê man cô nhìn thấy rõ anh rể đang cởi áo của mình nhưng cô không thể làm chủ cũng không thể chống cự được. Chỉ mặc sức cho anh ta làm gì thì làm và những giọt nước mắt của cô trào ra. Thì ra đó là kế hoạch tàn nhẫn mà chị gái Lan đã sắp đặt để hại chính em gái ruột của mình. “Thật là cay độc!”, Lan thầm nguyền rủa.
Những ngày tháng sau đó Lan bị cầm tù trong căn phòng trên tầng nhà chị gái. Cô không được bước chân ra ngoài nửa bước, chỉ có cơm cháo vẫn đưa đến đều đặn. Cô như người mất hồn, không còn đủ tỉnh táo để mong rằng đây chỉ là một giấc mơ.
Rồi Lan có mang, đó chính là đứa con của cô và anh rể. Nhiều lần cô tìm cách phá thai nhưng không thành. Thân gái một mình không ăn, không ngủ khiến sức lực của cô kiệt quệ. Đứa con của cô ngỡ tưởng sẽ chẳng đủ dinh dưỡng mà sinh ra đời nhưng lạ thay, nó lại rất khỏe mạnh. Ngày thằng bé cất tiếng khóc chào đời là ngày Lan đau đớn tột cùng. Người ta có con thì vui mừng nhưng cô có con thì nhục nhã ê chề. Cuộc đời Lan đã chấm hết sau giây phút ấy.
Có đứa con, Lan được trả lại tự do. Bao tháng ngày bị nhốt, giờ đây thấy ánh nắng mặt trời khiến cô không mở được mắt. Chị gái bế đứa con và quỳ xuống lạy Lan, xin cô tha thứ. Lan chẳng nói, chẳng rằng, bước đi không ngoái đầu nhìn lại. Người chị kia cô đã coi như không tồn tại trên cõi đời nữa. Chỉ vì tham vàng, tham của, hám tài sản của chồng mà chị ruột đã bán rẻ em gái của mình. Còn gì là ân tình, còn gì là máu mủ.
Lan chẳng còn ai, người thân của cô cũng không còn ai nữa. Tất cả bạn bè đã được chị gái cô đưa ra một lý do rất chính đáng trước sự biến mất của cô nên họ không hỏi han hay thắc mắc gì. Cuộc đời Lan như bèo dạt, mây trôi. Cô không biết đi về đâu và sống ra sao. Chả lẽ, cô lại quay về mái nhà xưa? Để làm gì khi cô lúc này “thân tàn mà dại”?…
Cha dượng ép con gái anh quan he tinh duc thay mẹ Chị giật mình chưa hiểu chuyện gì, chỉ biết đẩy cửa xông ngay vào phòng con thì thấy mọi chuyện thật hãi hùng. Hạnh đang quỳ xuống van xin người cha dượng, cả hai đều không có một mảnh vải trên người.
Cha dượng và nỗi đau đầu đời của con chồng
Cuộc sống yên bình nơi xóm làng bấy lâu nay lại một lần nữa xôn xao với câu chuyện của chị Minh – một người phụ nữ đã chịu quá nhiều bất hạnh vì những người đàn ông. Đã một lần đứt gánh giữa đường nên hơn ai hết chị thấu hiểu và luôn mong muốn vun đắp cho mái ấm gia đình mình. Trước kia, do không chịu được người chồng vũ phu chị đã phải bồng bế đứa con tròn 2 tuổi ra khỏi nhà. Chạy vạy, lăn lộn với nghề lái buôn chị chỉ mong muốn bù đắp phần nào cho đứa con thiếu vắng tình cha. Số phận run rủi đưa chị đến với Đức – Đức hơn chị 5 tuổi nhưng chưa lập gia đình. Sau nhiều sóng gió, cản trở từ phía gia đình Đức, người phụ nữ ấy cũng tìm được bến đỗ mới.
Cuộc sống trong gia đình chị Minh từ ngày có người đàn ông đã bắt đầu được vun đắp bằng sự yêu thương và sự đi lên về kinh tế. Hạnh – đứa con gái lớn của chị Minh cũng không bao giờ có cảm giác sống trong nhà cha dượng. Rồi chị Minh sinh thêm 2 bé trai kháu khỉnh . Anh chị vẫn chạy buôn và những đứa con vẫn nhận tình yêu thương lớn từ cha mẹ. Cuộc sống của anh chị cứ êm đềm trôi đi. Thoáng chốc mà Hạnh đã là thiếu nữ 18 và đã là thiếu nữ lớp 12, chuẩn bị cho thi đại học.
Nhưng cũng gần một năm nay, anh Đức nghỉ ở nhà để chữa bệnh đau nhức cột sống lưng. Cũng từ ngày người cha dượng ở nhà chữa bệnh, mọi sóng gió bắt đầu nổi lên với gia đình ấy.
Ở nhà, Đức đâm ra đàn đúm cùng những người đàn ông ham bài bạc. Ban đầu cũng chỉ là lời to nhỏ của 2 vợ chồng. Nhưng rồi càng đánh bạc càng thua, Đức đâm vũ phu với chính vợ con mình. Chị Minh đã không ít lần nghĩ đến chuyện một lần nữa đứt gánh. Chị thương con, đặc biệt là Hạnh. Hạnh đã chịu biết bao thiệt thòi khi không có cha và chị không muốn đứa con của chị lại phải gánh chịu nỗi mất mát, thiệt thòi ấy. Chỉ vì muốn con được trọn vẹn mà chị đã cố gắng nhẫn nhịn và chịu đựng.
Nhưng chị điều không thể ngờ tới đó là người chồng chị đã hết mực tin tưởng, từng là vị cứu tinh của cuộc đời chị lại có thể mất nhân tính như thế. Đứa con gái dù không phải máu mủ với Đức nhưng dù gì cũng đã sống chung dưới một mái nhà, đã từng gọi Đức là bố. Vậy mà Đức có thể làm được hành động bất nhân ấy…
“Mẹ có tội với con!!!”
Tìm đến gặp chị Thản – trưởng hội phụ nữ xóm với lá đơn ly hôn trên tay, chị Minh đã khóc rất nhiều. Chị nói mà như khóc: “Đời em nhục quá. Thực sự đến lúc này em gục ngã rồi. Chính em đã làm khổ con mình”.
Chị kể, cũng như thường ngày, chị đi lấy hàng buôn trên cửa khẩu. Định sẽ đi 2 ngày 2 đêm nhưng vì công việc thuận lợi nên chị tranh thủ về ngay trong đêm. Lẳng lặng về trong đêm, chị đã chết đứng khi chứng kiến những gì trong căn phòng chính chị đã nghĩ rằng đó là mái ấm.
Mệt mỏi sau chuyến đi, đẩy cửa bước vào, chị nghe thấy tiếng đứa con gái lớn khóc nóc van xin. Chị giật mình chưa hiểu chuyện gì, chỉ biết đẩy cửa xông ngay vào phòng con thì thấy mọi chuyện thật hãi hùng. Hạnh đang quỳ xuống van xin người cha dượng, cả hai đều không có một mảnh vải trên người. Cả căn phòng nhỏ nồng nặc hơi men, chị như chết lặng, còn người đàn ông như một con thú dữ gầm lên. Mặc chị đứng chôn chân, hắn quay ra tát vào mặt Hạnh rồi chửi rủa hết lời: “Mẹ mày đi vắng thì mày phải làm thay công việc của mẹ mày. Tao không thừa cơm để nuôi mày”. Chị ôm lấy con gái, chị chỉ còn biết khóc bởi chị không biết phải đối diện với chuyện này như thế nào. Chị muốn giết chết tên đốn mạt mà chị đã từng gọi là chồng. Nhưng rồi chị chỉ biết thét lên: “Mẹ có tội với con”.
Câu chuyện động trời này chị chẳng dám nói với ai. Chị sợ chị tố cáo thì tên chồng và hơn ai hết con gái chị sẽ lại phải chịu thêm những cú sốc nặng nề. 18 tuổi con chị đang đầy khát vọng, thế mà giờ lại phải gánh chịu nỗi cay nghiệt này.
Ngồi lặng người, khóe mắt chợt đỏ hoe bởi những giọt nước mắt chợt trào ra, chị Thản cũng nghẹn lời. Cầm lá đơn ly hôn, chị Minh khóc và chỉ buông một câu: “Chị cố gắng giúp em làm thủ tục. Em nhục nhã lắm rồi”. Không biết có thể xoa dịu được nỗi đau trong lòng người phụ nữ ấy hay không, chị Thản chỉ biết an ủi chị Minh, giúp chị xóa nhòa đi những giọt nước mặt dàn dụa trên má. Chị bỏ qua, không kiện tên chồng ấy dù ai có nói gì. Và chị Thản tôn trọng quyết định của chị Minh. Nhưng chị sẽ cố gắng lấy lại niềm tin cho mẹ con họ.
Ngày ngày chị vẫn qua ngôi nhà nhỏ ảm đạm, động viên an ủi chị Minh cùng những đứa con. Phải mất một thời gian rất lâu, Hạnh mới thực sự cảm nhận được sự quan tâm của mẹ và chị. Chị Thản đã cố gắng sắp xếp để Hạnh lên Hà Nội học với đứa con gái lớn của chị. Chị bảo: “Tôi cũng không biết phải làm gì, nhưng phía trước con còn cả một tương lai. Cuộc đời đã lấy đi của con quá nhiều những niềm hạnh phúc. Chỉ mong sao cho những chặng đường của con phía trước ít chông gai”.
Câu chuyện như tiếng thở dài đầy day dứt, ám ảnh. Nghe chị bảo: “Giờ Hạnh nó đang học năm thứ 2 đại học rồi. Con ngoan lắm. Như cái duyên, giờ tôi đã là mẹ nuôi của nó”. Niềm hạnh phúc như bắt đầu nhen nhóm trong lòng đứa con gái đầy bất hạnh. TAGS: anh quan he tinh duc ,